Thái Thúc Sơn Nhạc tức giận đến mức la hét, nhưng đối mặt với ba nhà liên thủ đối kháng, trong lúc nhất thời cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, hối hận trước đó không nhân cơ hội đoạt linh chủng trong tay Nước Triệu.
Đến lúc này, trong bảy nước, Yến, Vệ, Tề đã kết minh liên thủ, Hàn, Tống, Triệu kết minh liên thủ, Nước Tấn mất người trợ giúp, trở thành kẻ cô đơn.
Biến hóa của thế cục không giống như dự đoán của Ngưu Hữu Đạo.
...
Trên hồ nước mênh mông vô bờ, một đám tu sĩ hải ngoại lần lượt trồi lên từ trong nước, nhảy lên bờ.
Cả đám đều đứng trên bờ nhìn ra mặt hồ gợn sóng lăn tăn phía xa, không chạy nữa, Đoạn Vô Thường nói: “Hẳn đã cắt đuôi được rồi.”
Trước đó dù chạy trốn rất lâu, dù đã lâu không còn nhìn thấy truy binh nhưng cả đám vẫn không yên lòng, mãi sau này mới lặn đến vùng nước này.
Diện tích thủy vực rất lớn, truy binh cũng không thể thăm dò được phương hướng bọn hắn bỏ trốn, lúc này mới coi như thật sự yên tâm.
Đếm lại quân số, chỉ còn lại hơn bảy trăm người, dưới truy sát của bảy nước, bân này cũng có kẻ chạy nhanh, có người chạy chậm.
“Những kẻ bị rơi lại e không thể quay về nữa đâu.” Hồng Cái Thiên buông tiếng thở dài.
Tất cả mọi người đều hiểu ý gã, tình huống lúc đó, đối mặt với nhiều người truy sát như vậy không thể lo cho những kẻ chạy chậm được, cũng không cách nào quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565623/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.