Người đến sau lập tức nhận được mật báo của người bên mình, người hai nước Hàn, Tống lập tức thay đổi phương hướng điều tra, quay trở về đuổi theo Yến, Vệ, Tề.
“Sao hai nhóm người kia không đuổi theo?”
Thái Thúc Sơn Nhạc dẫn nhân thủ hai nước Tấn, Triệu đuổi theo truy kích đám người hải ngoại liền chú ý đến bên còn lại, ông ta lập tức cảm thấy có gì đó không bình thường.
“Trưởng lão, Thái Thúc trưởng lão, chờ một chút, có chuyện khẩn cấp!”
Người truy kích của hai nước Tấn, Triệu tu vi có cao có thấp, dĩ nhiên có người chạy nhanh, cũng có người chạy chậm, người ở phía sau nhận được truyền lời liền hét lên.
Nghe thấy có tình huống khẩn cấp, Thái Thúc Sơn Nhạc dừng lại, phất tay ra hiệu những người khác tiếp tục đuổi theo.
“Tình hình thế nào?” Thái Thúc Sơn Nhạc đợi người phía sau vừa đến liền hỏi.
Người tới lắc đầu nói: “Không biết!” Sau đó chỉ chỉ, bày tỏ chỉ giúp phía sau truyền lời.
Chờ một chút, Lý Ngọc Đức do Hiểu Nguyệt các cắm vào bên Nước Tấn vội vàng chạy tới bẩm báo: “Trưởng lão, có thể chúng ta đã bị lừa, hẳn đám người hải ngoại kia là mồi nhử của Ngưu Hữu Đạo, đám người hải ngoại kia có thể sẽ cắn câu, hẳn chúng đã đem toàn bộ linh chủng giao cho Ngưu Hữu Đạo. Ta còn tận mắt chứng kiến Ngưu Hữu Đạo cõng mấy cái bao lớn. Người của Yến, Vệ, Tề hẳn cũng đã phát hiện và đuổi theo. Trên đường đến mãi không thấy người của Yến, Vệ, Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565622/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.