Hắn chỉ nhấn mạnh một điều, bây giờ hắn đang gặp phiền phức. Đám người hải ngoại đang muốn khai đao với tu sĩ nước Yến trước để chứng minh thành ý của hắn.
Sau khi nghe xong, Nghiêm Lập không biết có nên cảm động hay không. Thật ra, Ngưu Hữu Đạo không cần thiết phải tìm ông ta, chỉ là hắn không muốn ra tay với đệ tử Tử Kim động mà thôi. Về phần hai nhà khác, Ngưu Hữu Đạo không có ý định xen vào sống chết của bọn họ.
Nhờ đó mà có thể thấy được thành ý gia nhập Tử Kim động của Ngưu Hữu Đạo. Hắn không hy vọng kết thù với bọn họ.
Thật ra, Nghiêm Lập cũng hiểu sự bất đắc dĩ của Ngưu Hữu Đạo khi làm như vậy. Ngưu Hữu Đạo nhất định phải có được sự ủng hộ của một trong ba đại phái nước Yến để duy trì thế cục. Nếu trở mặt hết toàn bộ, cho dù còn sống trở về, tích lũy của Ngưu Hữu Đạo ở Nam Châu cũng xem như xong đời.
Nhưng Nghiêm Lập vẫn không hiểu: “Đám người hải ngoại kia chưa từng lấy được vị trí thứ nhất. Lần này lại dám đối nghịch với bảy nước, lá gan không nhỏ nhỉ.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Cũng bởi vì đệ đắc tội với quá nhiều người, thuận tiện tạo nên một trò dụ địch nho nhỏ. Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Phần thưởng hạng nhất phong phú như vậy, có cơ hội mà nhịn không được cũng có thể hiểu.”
Nghiêm Lập hình như ngộ ra điều gì đó, cười nói: “Trước đó ta đã từng gặp qua thế lực khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565602/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.