“Vẫn là câu nói kia, trước khác nay khác. Tình huống bên trong bí cảnh không giống bên ngoài. Đây cũng chính là chỗ bất đắc dĩ của ta.”
“Ta chết ở bí cảnh Thiên Đô, những gì ta đã nói đều không thể làm được, nhưng chỉ cần ta trở về, ta có thể chi phối cục diện bên ngoài. Việc các người đắc tội với bảy nước bên trong bí cảnh Thiên Đô, bọn họ cũng chẳng rảnh mà đi gây phiền phức cho các người, nhất là còn vì các người giúp ta. Lui một bước, ta mới là kẻ cầm đầu, là ta tụ tập các người. Người đầu tiên bọn họ trách tội chính là ta, người trên biển các ngươi chỉ xếp thứ hai.”
“Thật ra, các người hợp tác với ta là một sự lựa chọn tốt nhất, tất cả mọi người đều có chỗ tốt, đôi bên cùng có lợi. Đương nhiên, nếu các người muốn ta cầu các người, vậy ta ở chỗ này xin các vị giúp ta một lần.”
Dứt lời, hai tay hắn chống kiếm trước người, lẳng lặng nhìn phản ứng của mọi người.
Thần sắc của mọi người đều khác nhau. Cho dù Hồng Cái Thiên vừa rồi vẫn còn mỉa mai, chế giễu, bây giờ cũng im lặng.
Trước đó, bọn họ nhìn Ngưu Hữu Đạo giống như nhìn tôm tép nhãi nhép. Bây giờ nghe những lời kinh thế của hắn, bọn họ chợt phát hiện, người này nhìn thì như thế lực đơn bạc, nhưng vẫn có tư cách hợp tác với bọn họ.
Một lát sau, Phù Hoa chợt vỗ tay, nói: “Ngưu Hữu Đạo, giỏi cho cái miệng khéo léo của ngươi.”
Ngưu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565595/chuong-1163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.