Hồng Cái Thiên bị hắn nói đến không phản bác được. Gã nghe qua, cảm giác sự việc đúng là nghiêm trọng. Gã dường như cũng ý thức được, nhưng rốt cuộc là ý thức được cái gì thì gã không hiểu. Gã sửng sốt, không nghĩ ra mấu chốt bên trong là nằm ở đâu. Quá nôn nóng được biết, cuối cùng, gã quyết định không căng thẳng nữa, thừa nhận mình không hiểu: “Được rồi, ta thừa nhận đầu óc của ta không đủ dùng. Ngươi cứ nói thẳng mấu chốt bên trong ra đi, đừng vòng vo nữa.”
Ba người Vu Chiếu Hành cũng có cảm giác giống nhau, cảm thấy đã chạm đến nội tình rất lớn bên trong, nhưng lại không cách nào xuyên phá lớp giấy đó. Bọn họ thật sự nôn nóng được biết đáp án của vấn đề.
Ngưu Hữu Đạo hắng giọng nói: “Tam đương gia, nói đến mức như vậy, còn cần ta nhiều lời sao? Tăng thêm một ngàn tán tu tiến vào bí cảnh Thiên Đô, nói cho cùng cũng là hy vọng người tham gia chết nhiều hơn một chút. Chẳng lẽ ngươi có thể phủ nhận nguyên nhân này? Đạo lý rất đơn giản, còn cần ta nói thẳng ra sao?”
Hồng Cái Thiên vẫn mơ hồ: “Đúng, ngươi nói không sai, là đạo lý này, nhưng có liên quan gì đến chúng ta?”
Ngưu Hữu Đạo hơi đau lòng nhức óc: “Lấy lại danh sách, không tiếc đóng băng chiến sự, lại gia tăng thêm một ngàn tán tu, lần này chính là muốn để cho chúng ta chết nhiều một chút. Ý của chín vị kia kiên định như vậy, nói rõ điều gì? Không chết đủ nhân số là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565591/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.