Hán tử râu đỏ nói: “Bớt nói, mau đi đi! Không cần phải sợ, ta sẽ tiếp ứng các ngươi, nếu gặp nguy hiểm lập tức cảnh báo!”
“Vâng vâng vâng!” Hán tử mày gian nặn ra một nụ cười, quay sang chào hỏi mấy người, bay tới chỗ ánh lửa.
Khi sắp tới mục tiêu, mấy người hạ xuống rừng cây, lặng lẽ tiềm hành, vừa đi vừa cảnh giác bốn phương tám hướng.
Sắp đến đỉnh núi rồi mà vẫn chưa thấy bóng người nào, không giống như có số lượng lớn nhân mã tập trung, lá gan của mấy người này lớn dần lên.
“Có người đến!” Vu Chiếu Hành phụ trách quan sát chợt thấp giọng nhắc một tiếng.
Ngưu Hữu Đạo ngồi xếp bằng trên chạc cây cùng mẹ con Vân Cơ mở mắt, đều đứng dậy, nhìn theo hướng ngón tay Vu Chiếu Hành.
Chỉ thấy một bóng người lén lén lút lút từ trong rừng chạy ra, vọt tới đỉnh núi đối diện, vây quanh đống lửa, hết nhìn trái lại nhìn phải, sau đó vẫy vẫy tay, lại thêm ba người nữa bay từ trong rừng ra hạ xuống đỉnh núi, dò xét tứ phía, châu đầu ghé tai.
Nhờ ánh lửa, dùng pháp nhãn có thể nhìn thấy khi mấy người này thi pháp bay lên hạ xuống đều có yêu khí phụ thể.
“Đều là yêu tu!” Ngưu Hữu Đạo thì thầm, hai mắt sáng lên: “Hẳn là đám người ở hải ngoại. Các ngươi có quen nhau không? Có nhìn ra được là từ nơi nào không?”
Hắn đoán họ là tu sĩ hải ngoại là vì mấy người đều là yêu tu. Không phải trong bảy nước không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565588/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.