Bí cảnh còn chưa mở ra, người còn chưa vào trong, người này đã nổi điên gi.ết chết người ta, còn bảo đảm như thế nào nữa?
Đương nhiên, cũng không phải nhất định phải bảo đảm cho hắn.
Trước khi đến đây, Cung Lâm Sách, Long Hưu, Mạnh Tuyên đã từng gặp nhau, cũng đã nhắc đến việc này, có nói muốn bảo đảm cũng phải nhìn tình huống. Một khi tình huống bên trong bí cảnh Thiên Đô không ổn, bị thế lực chư quốc vây công khó mà ngăn cản, ba Đại Phái cũng không có khả năng biết rõ không thể làm mà còn làm, đến lúc đó chỉ có thể từ bỏ Ngưu Hữu Đạo.
Cung Lâm Sách không nói việc này cho Ngưu Hữu Đạo biết, cũng không thông báo ra ngoài.
Mặc dù Cung Lâm Sách rất muốn buộc chặt Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn bảo đảm cho Ngưu Hữu Đạo đến cùng, nhưng cũng không thể dùng phương thức không hợp tình hợp lý lôi kéo hai phái không thả. Một khi hai phái đều từ bỏ, Tử Kim Động một cây chẳng chống vững nhà, đến lúc đó cũng đành bỏ qua Ngưu Hữu Đạo mà thôi.
Chỉ là bây giờ, ba Đại Phái có muốn quan tâm cũng không còn được nữa. Người còn chưa vào trong, chuyện phát sinh đã vượt qua khỏi phạm vi năng lực của bọn họ.
“Tên điên kia là ai vậy?”Có tu sĩ bên ngoài không biết Ngưu Hữu Đạo lên tiếng hỏi.
“Ngưu Hữu Đạo, chưa nghe nói qua à.” Có người đáp lại.
“A, hắn chính là Ngưu Hữu Đạo của Nam châu nước Yến phải không? Hắc, lá gan của tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565547/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.