Tây Môn Tình Không nói: “Nàng yên tâm đi, ta sẽ cố hết sức bảo vệ Ngưu Hữu Đạo.”
Huyền Vi nhịn không được đưa tay nắm lấy tay của y: “Ta không cần chàng bảo vệ hắn, chàng hãy tự bảo vệ tốt cho mình là được. Chuyện gì cũng không quan trọng bằng chàng. Đường Nghi nói thì nghe thôi, cũng không nên coi là thật, hiểu chưa?”
Cảm nhận được sự quan tâm phát ra từ tâm can của Huyền Vi, ánh mắt Tây Môn Tình Không nhìn Huyền Vi không nhịn được mà trở nên nhu tình, chầm chậm nắm lấy tay của nàng ta: “Huyền Vi, có một số đạo lý ta hiểu. Ta có thể đánh, cũng chỉ đánh được mười ngàn, nhưng Ngưu Hữu Đạo lại có tác dụng đồ quốc diệt thành an bang. Xét về thiên phú trong tu hành, bày mưu tính kế cũng được xem là một loại thiên phú. So với hắn, ta còn quá bình thường. Năng lực kém hơn hắn rất nhiều. Đối mặt với nhiều sự cản tay trong giới tu hành, nàng cần hắn hơn ta. Không phải nàng vẫn muốn mời chào hắn sao? Đường Nghi nói không sai, đây chính là một cơ hội.”
Ánh mắt Huyền Vi lóe lên sự đau thương: “Tây Môn, chàng vẫn còn chưa rõ sao? Chư quốc tranh bá, Ngưu Hữu Đạo bị quấn vào lợi ích phân tranh thiên hạ, mười hai Chưởng môn muốn đẩy hắn vào bí cảnh Thiên Đô chính là muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Ba Đại Phái đẩy chàng vào bí cảnh Thiên Đô, chính là mưu đồ làm loạn. Bọn họ không có ý tốt. Khi tiến vào bí cảnh Thiên Đô, chàng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565539/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.