Ngưu Hữu Đạo:
"Lúc trước loài chim của Vạn Thú môn trúng ôn dịch gây loạn, từng có hai mươi đến ba mươi con cỡ lớn bị nổ chết, nhưng theo như bốn người này nói, đó không phải là ôn dịch gì, mà là có điều khác thường. Có người trong Vạn Thú môn muốn kiếm một món tiền của phi nghĩa, ngầm động tay động chân, dựa vào danh nghĩa ôn dịch trộm lấy năm con chim cỡ lớn. Ha ha, năm con chim cỡ lớn không phải là số lượng nhỏ. Người sư huynh trong số bốn người kia chính là người vẫn luôn tham dự trong đó. Sau đó có người muốn giết người diệt khẩu, không khéo sao lại bị ta cứu được."
Triều Kính nghi ngờ, lúc trước đã cảm thấy việc ôn dịch này tới quá đột ngột, lẽ nào thực sự có vấn đề gì, bèn trầm giọng nói:
"Ta không hiểu ngươi nói vậy là có ý gì?"
Ngưu Hữu Đạo:
"Không phải ngài ở hậu trường sai khiến sao?"
Triều Kính cả giận nói:
"Thứ khốn kiếp, lão phu há có thể mặc cho ngươi tùy tiện vu oan. Ôn dịch chết bao nhiêu con chim đều có thể tra ra được, từ đâu ra trộm cắp!"
"Thật sao?" Ngưu Hữu Đạo lộ vẻ trào phúng, ngẩng đầu nhìn lên trời, giơ tay ra hiệu lên không trung.
Con chim đang xoay quanh trên trời đột nhiên lao xuống, trong bay vù qua bầu trời hẻm núi thì có một bóng người rơi xuống.
Ngưu Hữu Đạo nhấc tay thi pháp nâng lên đỡ, để thế rơi của người kia chậm lại, sau đó bắt lấy cổ của người này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565484/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.