Rốt cuộc đại quân đã ra khỏi khu đầm bùn, Trương Hổ ngồi trên toạ kỵ hoàn toàn thành một kẻ lội ruộng, ghìm cương ngựa quay đầu nhìn lại, chờ xe ngựa của Mông Sơn Minh bò lên khỏi vũng bùn.
Các tướng sĩ lần lượt bò lên được bờ đều sũng bùn toàn thân, phần lớn đều xắn ống quần, đeo giầy thối lên vai, ai nấy đều mệt mỏi rã rời.
Các tù binh phải cõng theo đồ quân nhu lại càng không chiun nổi. Ít nhất quân Yên còn được ăn no bụng, bọn họ chỉ được uống ít nước, lại bị cắt lỗ tai, giờ phải khiêng kéo vật nặng, đã kiệt sức rồi, có người vừa bò lên bờ đã nằm vật xuống không muốn nhúc nhích.
Đây là nguyên nhân Mông Sơn Minh tạm giữ bọn họ lại, hành quân qua những nơi ẩm ướt không tiện, giữ lại số tù binh này làm lao dịch!
Thấy có tù binh nằm xuống, quân Yên áp giải lập tức bước tới quần đấm cước đá, ép bọn họ phải bò lên.
Trương Hổ coi như không thấy màn trước mắt, chỉ chờ đón xe ngựa sau lưng.
Đón xe ngựa lên bờ, đưa sang một bên, Trương Hổ thăm dò hỏi Mông Sơn Minh trong xe qua cửa sổ: “Thực sự sẽ giao những tù binh này cho triều đình để làm vốn đàm phán sao?”
Sắc mặt Mông Sơn Minh không hề thay đổi, trả lời: “Báo cho các bộ, sau khi lên bờ, chôn sống ngay tại chỗ!”
“Chôn sống?” Trương Hổ kinh hãi.
Mông Sơn Minh chậm rãi nhắm mắt lại, không nói gì. Trương Hổ hiểu mình không nghe lầm, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565460/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.