Ngưu Hữu Đạo nói: “Không có gì lạ, chỉ là vừa nãy có người liên quan đến một việc mà ta đang điều tra đến đây, vì thế ta đến để xác minh lại.”
Vân Cơ nói: “Thuộc hạ của ngươi bất tài quá vậy, xảy ra chuyện cũng cần ngươi phải đích thân đến đây điều tra?”
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu: ‘Sự việc trước khi chưa tìm hiểu rõ, cũng khó mà nói. Đến lúc thích hợp, ta sẽ cho tiền bối một lời giải thích.”
Đối với Vân Cơ mà nói, Ngưu Hữu Đạo vẫn rất đáng tin. Trên thực tế, những người đã từng lui tới với hắn, phần lớn đều sinh ra sự một tin tưởng khó mà hiểu được với hắn. Nàng ta hơi im lặng: “Chuyện mà ngươi nói, ta cũng không rõ. Ta đã sớm giao chuyện của Độ Vân Sơn cho Hoan nhi xử lý, cũng lâu rồi không có hỏi đến. Nếu như ngươi muốn biết chuyện gì, hỏi Hoan nhi thích hợp hơn ta.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Nếu có thể hỏi y, ta đã không quấy rầy tiền bối.”
Gương mặt Vân Cơ hiện lên nét mỉa mai: “Không tin tưởng nó sao? Không phải hai người là huynh đệ kết nghĩa à?”
Ngưu Hữu Đạo khoát tay: “Tiền bối đừng hiểu lầm, chuyện này chẳng liên quan gì đến tin tưởng hay không. Đối với Vân huynh, ta tất nhiên là tin tưởng. Dù sao, nhiều người sẽ phức tạp. Ta đích thân đến đây là vì muốn nghe ngóng chuyện này, rất dễ đánh rắn động cỏ. Nếu không, ta cũng không cần che mắt như thế. Tiền bối là Sơn chủ, hỏi chuyện trong núi phù hợp hơn ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565344/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.