Thấy đám người bịt mặt áo đen muốn truy sát, Ngưu Hữu Đạo lên tiếng: “Giặc cùng đường chớ đuổi!”
Một người bịt mặt đứng trên tường rào lập tức thét dài, ngừng truy sát.
“Đoạn Hổ, Lôi Tông Khang, Ngô Tam Lương.” Ngưu Hữu Đạo kêu lên.
Ba người cùng nhau tiến lên, chắp tay nói: “Đạo gia!”
Ngưu Hữu Đạo đưa lưng về phía ba người, mắt nhìn đằng trước, nói: “Ba người các ngươi lĩnh một trăm nhân thủ, nhanh chóng tiếp viện Lưu Tiên tông, Phù Vân tông và Linh Tú sơn.”
“Rõ!” Ba người lĩnh mệnh, lập tức liên lạc với những người bịt mặt, sau đó lĩnh trăm người lao đi.
Cường địch đã lui, bây giờ có rút lực lượng phòng ngự trong sơn trang đi hết, Ngưu Hữu Đạo cũng không sợ, cũng âm thầm thở phào một hơi. Ban đầu hắn còn sợ người đàn ông áo bông không phải là đối thủ của Tông Nguyên, khiến hắn phải căng thẳng đề phòng.
Hắn lấy làm may mắn khi đã có sự phòng ngừa chu đáo, mời người này đến trước. Nếu không, chiếu theo nắm chắc ban đầu, sợ là đã đem tảng đá đập chân mình rồi.
Đương nhiên, cũng vì người đối mặt là triều đình nước Yến, muốn cứng đối cứng với đám quái vật này, ngay từ đầu hắn đã rất cẩn thận, có thể vận dụng được lực lượng nào thì vận dụng ngay.
Lần này, có thể nói là hắn đã lấy ra tất cả lực lượng của mình ngạnh kháng với triều đình nước Yến một lần.
Nhìn quần áo dính máu của người đàn ông áo bông, Ngưu Hữu Đạo giơ ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565298/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.