"Quả thật không chờ được nữa..." Ngưu Hữu Đạo thầm nói, lại hỏi: "Bao nhiêu người tới?"
Đoạn Hổ:
"Hai người, bản thân bà ta và một đệ tử đi cùng."
Ngưu Hữu Đạo mặt không chút thay đổi nói:
"Người tới là khách, cho mời."
"Vâng!" Đoạn Hổ nhận lệnh rời đi.
Nghe thấy có việc, không muốn hỏng chuyện, Thương Thục Thanh lập tức tăng tốc độ tay lên, ai biết Ngưu Hữu Đạo lại bình thản nói:
"Không vội!"
Thương Thục Thanh hơi giật mình, tốc độ lại quay về bình thường.
Ngưu Hữu Đạo nói:
"Quận chúa, ngày hôm nay có thể ở đây sẽ xảy ra vài chuyện, động tĩnh có lẽ sẽ không nhỏ. Để không phải đánh rắn động cỏ, ta không cho bất kỳ người nào rút đi, sợ là sẽ làm ngươi kinh hãi. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, không cần quá sợ hãi."
Thương Thục Thanh rất muốn hỏi là chuyện gì, nhưng nàng thông minh, nghĩ đến mấy chữ "Không đánh rắn động cỏ" đã không hỏi nữa, cười nói:
"Đạo gia đã quên, tuy ta thân là nữ tử, nhưng cũng là người từng trải chiến trường, đã từng kinh hãi. Huồng hồ, có đạo gia ở đây, chỉ cần đạo gia ở đây... ta không sợ gì cả!"
Câu sau cùng ra khỏi miệng đã nhỏ đi mấy phần. Bản thân nàng cũng không biết ma xui quỷ khiến gì mà lại nói ra những lời ấy. Không biết có phải là quá lâu không gặp lại, tim nàng ta đập nhanh lên, hai gò má nóng bừng.
Ngưu Hữu Đạo chậm rãi nhắm mắt, trong lòng nặng nề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565287/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.