Đối với cách nói này, Hoàng Liệt không tỏ rõ ý kiến, chỉ cười ha ha mà không tán thành rõ ràng. Người ta gặp phải nguy hiểm thì phải tránh né, ông ta cũng không dễ phản đối thẳng thừng, chỉ chuẩn bị quay lại sẽ thương lượng với mọi người của Đại Thiện sơn xem ứng đối ra sao.
Viên Cương bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, mặc kệ đối phương tỏ thái độ ra sao, có điều bản thân Viên Cương cũng khó tránh phải cảm khái.
Thay đổi rồi, trạng thái đúng là thay đổi. Nếu là trước đây, đạo gia lại nói chuyện với chưởng môn Bành của Thiên Ngọc môn với thái độ như vậy thử xem? Bành Hựu không muốn đồng ý thì chắc chắn sẽ từ chối thẳng mặt, nào có gì cần phải thương lượng. Bây giờ đối đầu với Hoàng Liệt có thực lực không thua gì Bành Hựu, Hoàng Liệt lại không thể không ước lượng lại một chút, không còn khả năng hung hăng giống như Bành Hựu trước đây.
Trải qua mấy năm qua vận động, đạo gia rốt cuộc đã có trọng lượng khi nói chuyện trên mảnh đất châu Nam này, không cần phải nhịn nhục, chịu uất ức nữa.
Chờ đoàn người Hoàng Liệt rời đi, tiễn khách trở về xong, Ngưu Hữu Đạo nhìn thấy Thương Thục Thanh đi cùng Ngân Nhi tới.
Thương Thục Thanh mỉm cười, nụ cười có vẻ dữ tợn, nhưng đôi mắt lại lóe sáng. Từ biệt tại phủ thành, cuối cùng cũng sẽ gặp lại.
Ngân Nhi không rụt rè như nàng, thân thiết gọi:
"Đạo đạo, ngươi đi đâu? Chúng ta chờ ngươi đã lâu."
Ngưu Hữu Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565286/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.