"Có khả năng." Đồ Hoài Ngọc không nói hết câu, thân là sứ thần nước Tống không muốn tuỳ tiện đàm luận đại sự quốc gia với người ngoài, chuyển đề tài nói: "Bây giờ muốn đi đâu?"
Triều Thắng Hoài: "Ngao du khắp nơi, đến nước Triệu, tránh không khỏi đi kinh thành nước Triệu dạo chơi, đang muốn đi Triệu Kinh, không biết Đồ đại nhân đang muốn đi nơi nào?"
Đồ Hoài Ngọc cười ha ha nói: " Đang muốn trở về sứ quán nước Triệu, nếu như không chê, không ngại cùng đi, đi với nhau cũng tốt có thể chăm sóc lẫn nhau."
Nếu như là đệ tử Vạn Thú môn bình thường sẽ không mời như vậy, cháu của Triều Kính đương nhiên không giống, có thể mượn cơ hội rút ngắn quan hệ với Triều Kính.
Nếu đã xác định thân phận bối cảnh của Triều Thắng Hoài, cũng không cần lo lắng gì.
Không ngờ rằng đúng với ý nguyện của Triều Thắng Hoài, gã tránh phải tự mình mở lời:"Cung kính không bằng tuân mệnh, nghe theo sự sắp xếp của Đồ đại nhân."
"Được!" Đồ Hoài Ngọc cười phất phất tay, nhân mã tiếp tục tiến lên.
Trên đường đi, chủ khách trò chuyện vui vẻ.
Vào lúc giữa trưa, khi đi dọc theo con đường núi, đột nhiên xảy ra dị biến.
"Người nào?" Vẫn là hộ vệ bên cạnh Đồ Hoài Ngọc phát hiện dị thường trước tiên.
Phát hiện cũng vô dụng, người dấy lên dị thường căn bản không có ý định né tránh, mà là lũ lượt kéo đến.
Nháy mắt, hơn mười tên hắc y nhân che mặt nạ tuôn ra, tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565264/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.