Chờ một lúc cửa điêu kim miêu sơn sau quỳnh lâu mở ra, Long Hưu bước ra, Dịch Thư đi theo phía sau.
Long Hưu cười chào hỏi:
“Ha ha, Hồng Nương cũng đến, khiến hai vị đợi lâu."
Hai vị khách đứng dậy chào:
“Chào cung chủ.”
Long Hưu phất tay ra hiệu hai người đừng khách khí, mời họ ngồi xuống. Sau đó Ngưu Hữu Đạo như bị quên trong góc, Long Hưu lo ôn chuyện với cố nhân Quản Phương Nghi.
Long Hưu tán nhảm một lúc với Quản Phương Nghi xong tìm cớ khiến bà và Dịch Thư đi ra, chỉ để lại mình Ngưu Hữu Đạo.
Ngưu Hữu Đạo nhìn người khác rời đi, lòng thầm đoán không biết Long Hưu tìm mình có chuyện gì.
Rốt cuộc Long Hưu chịu nói chuyện với hắn:
“Nước Yến thu phục Bắc châu có công của ngươi, ngươi không giữ công, không gióng trống khua chiêng nhưng chúng ta đều ngầm hiểu.”
Ngưu Hữu Đạo vội nói:
“Chút lòng riêng không dám kể công.”
Long Hưu đứng lên bước tới lan can lầu các nhìn phong cảnh trong núi, cười nói:
“Ai mà không có lòng ích kỷ, làm tu sĩ nước Yến chỉ cần phương hướng lớn không sai, vì tốt cho nước Yến thì làm đúng là có công.”
Ngưu Hữu Đạo đứng dậy đến gần, chắp tay sau lưng cẩn thận nói:
"Tạ cung chủ khen.”
Long Hưu bỗng hỏi:
“Ngươi cảm thấy đệ tử đó của ta thế nào?”
"... "
Ngưu Hữu Đạo mờ mịt, đối phương hỏi câu này làm hắn hoang mang.
Ngưu Hữu Đạo hỏi:
"Không biết cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565242/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.