Ngưu Hữu Đạo khó hiểu, nhưng tóm lại nên gặp, nhìn xem Bành Ngọc Lan muốn làm cái quỷ gì.
Ngưu Hữu Đạo gặp người trong đình đài chiêu đãi khách, hắn thầm thổn thức. Đã biết Bành Ngọc Lan bị phế tu vi nhưng không ngờ già mau vậy, thái độ cũng rất thấp. Ngưu Hữu Đạo nghe nói mấy câu biết ý đồ đến của đối phương, hắn lặng im.
Trong ánh mắt mong chờ của Bành Ngọc Lan, Ngưu Hữu Đạo từ từ ngước mắt lên liếc hướng quản gia Thọ Niên của Phượng gia đứng sau lưng bà.
Ngưu Hữu Đạo không mặn không nhạt hỏi:
“Thọ quản gia còn nhớ năm xưa ngươi nợ ta một chưởng không?”
Không nhắc tới việc này Thọ Niên quên mất, nghe nhắc thì nhớ ra. Thọ Niên gặp Ngưu Hữu Đạo không nhiều, lần đầu tiên đặc biệt ấn tượng khắc sâu.
Khi ấy Ngưu Hữu Đạo mới đến Phượng gia quận Quảng Nghĩa, đến cửa cầu hôn cho Thương Triêu Tông. Phượng Nhược Nam giận quá ra tay nhưng bị Viên Cương ngăn lại. Phượng Nhược Nam không đánh thắng Viên Cương nên Thọ Niên tham gia vào vỗ một chưởng.
Khi đó Thọ Niên không lấy mạng Viên Cương nhưng thầm xuống tay độc ác, dù y không chết cũng bị thương nặng, muốn cho đối phương một bài học.
Ai biết kết quả hơi bất ngờ, Thọ Niên thầm dồn sức tổn thương người nhưng bị Viên Cương chịu đựng được, ông rất ngạc nhiên năng lực chịu đả kích của thân thể y, bởi vậy ấn tượng khắc sâu.
Thọ Niên nhớ rõ khi đó ánh mắt Ngưu Hữu Đạo hung hăng hỏi: Lão già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565236/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.