Lão nhân chân chất xác nhận Trần Đình Tú đã chết sau đó lắc người đi theo Văn Tâm Chiếu.
Hai đệ tử Thiên Ngọc môn quỳ bên cạnh Trần Đình Tú, ôm xác chết gào khóc:
“Sư phụ!”
Việc này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ít nhất gây động tĩnh không nhỏ.
Văn Tâm Chiếu biết rõ tất cả, bà trở lại khách viện, thấy Đỗ Vân Tang khoanh chân đả tọa trên tháp ngắn trong các.
Đỗ Vân Tang biết ai đến nhưng không mở mắt ra.
Văn Tâm Chiếu nhìn Đỗ Vân Tang một lúc sau đó nhẹ giọng nói:
“Người Thiên Ngọc môn đó bị giết ngoài cửa Vạn Thú môn, có người nhìn thấy, có lẽ sẽ hơi rắc rối.”
Đỗ Vân Tang vẫn không mở mắt, chậm rãi nói:
“Rắc rối của nàng là rắc rối của ta, nàng có rắc rối gì cứ để ta ngăn, đi nghỉ ngơi đi."
Khóe môi Văn Tâm Chiếu cong lên, từ nhỏ đến lớn bà thích nhất là sư huynh nói những lời như vậy với mình. Văn Tâm Chiếu khẽ ừ, thản nhiên rời đi.
Trong chính điện.
Tây Hải Đường đang tiếp khách đứng bật dậy, không dám tin:
"Đệ nói cái gì?"
Khách quý ngồi hai bên cũng kinh ngạc đứng dậy, hai mặt nhìn nhau.
Triều Kính nhận được thông báo dở khóc dở cười nói:
“Không sai được thưa chưởng môn, đệ tử ngoài sơn môn thấy tận mắt. Bây giờ đệ tử của Thiên Ngọc môn nâng xác chết ở bên ngoài kêu oan, đòi Vạn Thú môn chúng ta cho lẽ công bằng.”
Mặt Tây Hải Đường đen thui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565172/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.