Ngưu Hữu Đạo: "Ở đâu ra nhiều vận khí thế, cho dù không có chuyện đấy, huynh tưởng nhờ Triều Thắng Hoài đối phó ta là huynh có thể trốn được sao? Thật ra trong lòng huynh vốn có một nhận định, cảm thấy chưa chắc Triều Thắng Hoài đã là đối thủ của ta, vì thế huynh mới giả mạo Chu Giang để tiếp tay, nếu thật sự nắm chắc thì cần gì vẽ vời thêm chuyện. Huynh tưởng Triều Thắng Hoài thất thủ rồi sẽ không biết huynh là ai, đồng thời ta cũng không đoán được là ai đang giở trò à? Đừng nói tới chuyện dụ huynh ra đây, chỉ cần huynh còn ở thành Vạn Tượng, huynh có tin rằng bất cứ lúc nào ta cũng có thể bảo Vạn Thú môn phong tỏa cả thành một lượt, sàng lọc ép huynh phải bước ra. Ta có rất nhiều cách để ép huynh ra mặt, huynh tưởng mình chạy được à?"
Hắn ném nhánh cây vào giữa ngọn lửa: "Chuyện của riêng huynh, đừng trách móc vận khí gì cả. Nói vậy chứ Thiệu Bình Ba cho huynh dũng khí lớn bao nhiêu mà dám một mình một ngựa tới tìm ta gây sự vậy hả?"
"Ta cũng không còn cách nào, ta nghi ngờ mình trúng Khổ Thần đan của Hiểu Nguyệt các..." Lục Thánh Trung đầy đau khổ, kể lại những chuyện đã trải qua và nguyên nhân bất đắc dĩ.
Ngưu Hữu Đạo: "Thì ra là thế, làm khó huynh rồi."
Lục Thánh Trung: "Nếu ngươi có cách giúp ta giải độc, ta sẽ quay về bên cạnh Thiệu Bình Ba để làm nội gián cho ngươi, hòng lập công chuộc tội."
Ngưu Hữu Đạo: "Huynh tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565139/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.