Quản Phương Nghi tỏ vẻ hoài nghi, rõ ràng có chỗ nghi ngờ.
Ngưu Hữu Đạo chuyển sang đề tài khác, hỏi: "Bên kia chuẩn bị xong chưa?"
Quản Phương Nghi: "Xong rồi, bất cứ lúc nào cũng ra tay được, bây giờ à?"
Ngưu Hữu Đạo: "Đêm khuya yên tĩnh, dễ khiến người ta chú ý, hắn ta sẽ không dễ dàng ra ngoài. Thành Vạn Tượng không phải nơi để ra tay, sáng mai đi."
Quản Phương Nghi vuốt cằm, lại hỏi: "Vì sao Triệu Hùng Ca đến gặp ngươi?"
Ngưu Hữu Đạo cười khổ: "Còn vì cái gì nữa? Đơn giản là vì Thượng Thanh tông."
"Ngươi đồng ý rồi à?"
"Không có. Tạm thời gạt hắn."
Nói đến Triệu Hùng Ca, Quản Phương Nghi không khỏi nhắc tới một chuyện khác: "Giữa hắn và Trần bá, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ngưu Hữu Đạo: "Hắn không nói rõ, ta nghe ra hàm ý trong lời hắn, hình như là tình nhân cũ nào đó phái người tới bảo vệ ngươi."
Quản Phương Nghi trợn to mắt: "Nói đàng hoàng đi."
Ngưu Hữu Đạo: "Không đùa đâu."
Quản Phương Nghi: "Tình nhân cũ của ta nhiều đến mức ngay cả ta cũng không nhớ rõ, hắn có nói là kẻ nào không?"
"Nhiều đến mức không đếm được à?" Ngưu Hữu Đạo hơi sửng sốt rồi dựng thẳng ngón tay cái với bà ta, ý khen bà ta trâu bò. Hắn lắc đầu: "Không nói, nhưng ta đoán là người Ma giáo, tự ngươi ngẫm lại xem tên nào có khả năng lớn nhất, ta cũng muốn biết là ai."
"Ma giáo?" Quản Phương Nghi trầm ngâm, cân nhắc suy tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565138/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.