Viên Cương đứng một bên.
Viên Phương đóng cửa bước vào, móc tờ giấy trong tay áo đưa cho Viên Cương, thấp giọng nói: “Viên gia, ngài muốn làm gì vậy? Cảm thấy không yên tâm với người của Phù Phương Viên sao?”
“Ngươi nói nhảm nhiều quá rồi!” Viên Cương lạnh lùng đáp lại một câu, sau đó nhìn tờ giấy.
Viên Phương cười hắc hắc, không nói thêm câu nào.
Sau khi xem qua nội dung trên tờ giấy, Viên Cương lại hỏi: “Chỉ có những thứ này, không có ai ra vào nữa sao?”
Viên Phương vội cam đoan: “Không có, ngoại trừ ngươi ra khỏi phòng thì không còn ai nữa. Ta nhớ kỹ lắm, không sai đâu. Với lại, đêm hôm khuya khoắt, người của chúng ta không có việc gì cũng không ra ngoài, ai ra vào là nhớ ngay mà.”
Viên Cương hỏi: “Có phát hiện điều gì bất thường không?”
Viên Phương đáp: “Không có, à... Hồng Nương ở trong phòng Đạo gia rất lâu, có tính không?” Vừa nói, ánh mắt của y vừa quan sát phản ứng của Ngưu Hữu Đạo.
Kết quả, Ngưu Hữu Đạo cũng không có phản ứng gì.
Viên Phương cũng chỉ thuận miệng trêu chọc, ai nghĩ đến Viên Cương lại gật đầu: “Tính chứ! Bất cứ tình huống nào lạ thường cũng đều tính hết.”
Viên Phương im lặng, trong lòng chửi thầm hai câu.
Sau đó, Viên Cương phất tay đuổi y ra ngoài.
Khi ra khỏi cửa, Viên Phương gãi gãi ót, rồi lắc đầu, chẳng biết Viên Cương làm cái trò quỷ gì nữa.
Trong phòng, Viên Cương lại nghiên cứu nội dung trên tờ giấy rồi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565090/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.