"Vô dụng thôi. Để ta cản đường trì hoãn, ngươi nghĩ biện pháp đến Vô Biên Các liên lạc với Đạo gia. Cho dù ta rơi vào trong tay Hiểu Nguyệt Các, bọn họ cũng chưa chắc sẽ lập tức giết ta. Ngươi đi tìm Đạo gia, nội bộ Hiểu Nguyệt Các có lời, không được động vào Đạo gia, có thể có bản lãnh này, có lẽ Đạo gia của ngươi đó thật sự có cách cứu ta cũng nên."
"Vô dụng cũng phải thử xem."
Viên Cương ôm chặt hai chân nàng, không chịu buông bỏ, cũng không nói thêm gì nữa, lên tinh thần, tập trung chạy như bay, tốc độ chạy lại nhanh hơn.
Hắn ta rất rõ, lời này của Tô Chiếu rất có thể là đang trấn an mình, nếu hắn ta đã đưa nàng tời khỏi Hiểu Nguyệt Các, thì phải chịu trách với nàng.
"Buông ra tôi!" Tô Chiếu giãy giụa một trận, đập mấy cái vào bả vai hắn ta, sau đó không giãy dụa nữa, sức lực của người đàn ông này thật sự quá lớn!
Cũng biết giãy giụa vô dụng, người đàn ông này hiển nhiên sẽ không vứt mình lại chạy một mình, đã như vậy, giãy giụa thì có ích gì.
Nhìn người đàn ông cõng mình điên cuồng chạy trốn trước mặt, rơi nước mắt, khóc, lại bật cười.
Trước kia nàng còn nghĩ sau này mình sẽ phải bảo vệ tên phàm phu tục tử này, không ngờ trước mắt lại là người phàm phu tục tử này đứng ra bảo vệ mình.
"Đời này chuyện không hối hận nhất, chính là đi cùng ngươi." Tô Chiếu nỉ non một tiếng ở bên tai hắn ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565016/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.