Dưới ánh đèn lờ mờ, một bóng người trùm áo đen đưa lưng về phía cả hai.
Hai người tiến vào, Tô Chiếu bước tới hành lễ: "Đại bá!"
Bóng người quay lưng kia chậm rãi nói: "Tại sao không nhớ lâu vậy, đã nói mấy lần rồi, sau này không được kêu đại bá!"
Tô Chiếu vội sửa lại lời: "Sư phụ!"
Bóng người quay lưng đột nhiên xoay lại, vung tay giáng một cái tát.
Bốp! Tô Chiếu ngã xuống đất, ôm mặt, máu tươi chảy ra từ khóe miệng nàng.
Tần Miên bước tới phía trước đỡ Tô Chiếu, kết quả lại bị người trùm áo đen giơ ngón tay chỉ thẳng, động tác của nàng ta lập tức cứng đờ, nơm nớp lo sợ lui về phía sau.
Người nọ lại chỉ tay về phía Tô Chiếu đang ngã ngồi trên đất, nổi giận nói: "Ngươi còn coi ta là sư phụ của ngươi sao? Không biết xấu hổ, dám hầu ngủ nam nhân ở thanh lâu, vậy mà ngươi cũng dám làm, ngươi thật sự coi nơi này là thanh lâu cho ngươi tiếp khách à? Bao thế hệ tổ tiên Bạch gia ta đều bị ngươi làm mất mặt hết rồi! Thứ vô sỉ, đồ hạ lưu..."
Hoàng cung đại nội, Hạo Vân Đồ đang thả câu bên hồ.
Bộ Tầm xách hộp đồ ăn đi tới bên cạnh, bày các món điểm tâm lên chiếc bàn nhỏ rồi cất tiếng nói: "Hoàng hậu nương nương tự mình làm ạ."
Hạo Vân Đồ ừm một tiếng, quay đầu nhìn điểm tâm, cầm lấy một miếng bỏ vào miệng.
Đợi y nuốt vào rồi, Bộ Tầm dâng trà cho y. Sau khi y thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564955/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.