“Lão Tam, ngươi yên tâm đi, ta đã nói, ta sẽ không bỏ mặc ngươi gặp phiền phức. Thiên Ngọc môn không chịu xuất lực thì còn có ta. Bành Hựu Tại còn phải cầu ta nữa mà. Ta nhất định sẽ vận dụng tất cả các mối quan hệ giúp ngươi giải quyết việc này.”
“Nhị ca, huynh nắm chắc được bao nhiêu phần trăm?”
“Trước giải quyết chuyện Ngụy Trừ đã. Sau khi rời khỏi Tề kinh, ngươi lập tức quay về quận Thanh Sơn để đảm bảo an toàn, chuyện còn lại cứ giao hết cho ta.”
“Thật hay giả vậy? Vậy tại sao khi ta cầu xin huynh giúp một tay ở quận Thanh Sơn, huynh lại từ chối?”
“Trước khác nay khác, khi đó người trong thiên hạ còn chưa biết chúng ta là huynh đệ kết bái với nhau. Ta có đáng phải làm như vậy không?”
“Nhị ca, huynh đủ âm hiểm nhỉ.”
“Đừng nói nhảm nữa. Nếu ngươi còn xem ta là Nhị ca, lúc này hãy nghe theo sự sắp xếp của ta.”
“Nhị ca, huynh đã nói như thế, ta còn có thể nói cái gì được nữa. Được thôi!”
“Tốt, như vậy mới là huynh đệ tốt của ta chứ. Việc này cứ quyết định như vậy đi.” Lệnh Hồ Thu vui vẻ vỗ vai Ngưu Hữu Đạo, kề sát lại nói: “Lão Tam, ngươi nói thật đi, có phải ngươi đã ngủ với Hồng Tụ, Hồng Phất rồi không?”
Thật ra ông ta rất để ý việc này, bây giờ là lúc để thăm dò.
Ngưu Hữu Đạo vội xua tay: “Không có, không có, thật sự không có chuyện này đâu!”
Lệnh Hồ Thu nói: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564935/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.