Phong Ân Thái quay sang nhìn Quản Phương Nghi, hiển nhiên là đã từng gặp qua, cười nói: “Hồng Nương Tề kinh, ta có nên gọi ngươi là đệ muội hay không?”
Ông ta có thể nói ra từ này, rõ ràng là đã nghe được tin đồn.
Ngưu Hữu Đạo run lên.
Quản Phương Nghi đong đưa cây quạt tròn nhìn Ngưu Hữu Đạo, cười tủm tỉm: “Phong đại ca nên hỏi hắn có muốn hay không muốn.”
Phong Ân Thái lập tức hỏi Ngưu Hữu Đạo: “Tình huống như thế nào vậy?”
“Lời đồn của con người thật đáng sợ, không thể tin được!” Ngưu Hữu Đạo chỉ nói một câu. Việc này quan hệ trọng đại, không thể nói ra chân tướng, bảo bọn họ về nghỉ ngơi trước.
Phong Ân Thái không có ý định đi: “Nơi này không có chỗ đặt chân cho chúng ta sao?”
Quản Phương Nghi không lên tiếng, quay sang nhìn chỗ khác, làm như nghe không hiểu.
Ngưu Hữu Đạo nói: “Không phải bên ngoài có rất nhiều chỗ ở sao? Đây cũng không phải nhà của ta.”
Phong Ân Thái lập tức nắm cánh tay của hắn, kéo hắn sang một bên: “Đệ đừng cho rằng ta vừa trở về nên cái gì cũng không biết. Ta đã nghe hết chuyện của đệ và Hồng Nương. Phù Phương Viên lớn như vậy, tùy tiện cho chúng ta một viện là đủ. Ta nói cho đệ biết, Chưởng môn đã lên tiếng, chuyện có liên quan đến chiến mã, từ giờ trở đi, chúng ta nghe theo sự điều khiển của đệ.”
Chuyện lần này, ông ta đã làm cho Bành Hựu Tại tức giận vô cùng. Phiền phức đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564933/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.