“Sao vậy? Ngay cả ngươi cũng không nắm được hướng đi của hắn?” Hạo Vân Đồ quay lại hỏi.
Bộ Tầm thật sự không biết nên nói cái gì cho phải. Còn cần phải nắm giữ sao? Hắn gây ra động tĩnh lớn vô cùng, không cần tận lực tìm hiểu cũng có thể biết được.
Sự việc đã sớm truyền ra, chỉ là ông ta không tiện bẩm báo lại cho Hạo Vân Đồ, sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của ông.
“Vì sao lại ấp úng như thế?” Hạo Vân Đồ lạnh lùng nhìn chằm chằm Bộ Tầm. Ông ta không thích nhất chính là bị người ta giấu diếm.
Bộ Tầm hơi hạ thấp người, đáp: “Hồi Bệ hạ, người kia còn chưa rời khỏi kinh thành.”
“Hắn còn chưa đi?” Hạo Vân Đồ hơi nghi hoặc, không biết vì sao Ngưu Hữu Đạo vẫn còn ở lại kinh thành. Hắn đến đây vì chuyện chiến mã, ông ta đã giúp hắn giải quyết chuyện này ở phương diện nước Tề, hắn còn ở đây để làm gì? Lúc này, ông ta còn hoài nghi hơn tại sao Bộ Tầm lại do dự như vậy: “Vì sao hắn chưa đi? Bộ Tầm, ngươi đang giấu quả nhân chuyện gì sao?”
Bộ Tầm cười khổ. Ông ta chẳng muốn liên quan đến chuyện này, cho nên đến giờ vẫn không lên tiếng. Bây giờ Bệ hạ hỏi, ông ta không nói không được. Nếu không, đó chính là tội khi quân. Bộ Tầm hạ thấp người lần nữa: “Hồi Bệ hạ, Ngưu Hữu Đạo có chuyện phong lưu quấn thân. Hắn muốn cưới Hồng Nương...”
Hạo Vân Đồ đang dò xét Bộ Tầm đột nhiên ngưng lại, thái độ dửng dưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564921/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.