Nghĩ lại thâm ý trong đó, Ngưu Hữu Đạo đột nhiên cảm thấy lạnh cả người.
Quản Phương Nghi nói đến đây, động tác thân mật vô cùng. Người bên ngoài nhìn vào, còn không cho rằng hai người đang tình chàng ý thiếp sao.
Trở lại đình viện, Lệnh Hồ Thu lắc đầu: “Mới tí tuổi đầu mà đã như vậy, hắn không biết xấu hổ sao?”
Ở lại trông coi Kim Sí, Hồng Phất bước đến, nghe ông ta nói như vậy, không khỏi hỏi: “Tiên sinh, vì sao ngài lại đau đầu nhức óc như thế?”
Hồng Tụ cười khổ: “Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Quản Phương Nghi!”
“Cái gì?” Hồng Phất giật mình, không thể tin nổi: “Không phải hắn chỉ chơi thôi sao? Tại sao lại làm thật?”
Bây giờ, ngay cả một người phụ nữ như nàng ta cũng cho rằng Ngưu Hữu Đạo chỉ chơi đùa với Quản Phương Nghi, sao nói đến chuyện cưới xin được?
“Haiz, mấu chốt của vấn đề chính là, Quản Phương Nghi xem Ngưu Hữu Đạo là tâm can bảo bối, sợ Kim vương phủ hạ độc thủ, cho nên bà ta đã phái người đi theo bảo vệ Ngưu Hữu Đạo...” Hồng Tụ thuật lại tình huống một cách đơn giản.
Hồng Phất lập tức ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Trong kinh thành không được chém giết, nhưng bên cạnh Ngưu Hữu Đạo lúc nào cũng có người bảo vệ, chẳng phải đồng nghĩa với việc bọn họ cũng không có cơ hội ra tay với Ngưu Hữu Đạo? Ngẩn ra một chút, Hồng Phất hỏi:
“Tại sao lại như vậy?”
Hồng Tụ nhịn không được, thấp giọng chửi: “Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564920/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.