Hắn vừa mới bắt đầu, Quản Phương Nghi không nhịn được bật cười. Tên nhóc này không biết chải đầu thật.
Một lát sau, Quản Phương Nghi lại lên tiếng: “Ta có nghe chuyện trước kia của ngươi. Chưởng môn Thượng Thanh tông Đường Nghi là phu nhân bái đươờng của ngươi?”
“Ngươi đã nghe nói, còn hỏi chi nữa? Chuyện đã qua, đến giờ cũng chẳng còn liên quan.”
“Đường Nghi đúng là ngốc, lại đem nhân duyên ra làm trò đùa. Quá ngu!”
“Ngươi quan tâm nhiều quá rồi.”
“Ta chỉ hơi cảm xúc thôi. Cứ như vậy mà đi theo ngươi, ta thật sự không cam lòng. Ta vẫn luôn chờ đợi. Ta không tin ta không thể gặp được một người đàn ông nào tốt. Ai ngờ, kết quả lại chính là như vậy.”
“Dựa vào tư sắc của ngươi, tại sao lại không tìm được người đàn ông nào tốt với ngươi. Có lẽ do ngươi chưa phát hiện ra, hoặc đã bỏ qua mà thôi.”
“Không phát hiện, tùy tiện bỏ qua, điều này có gì tốt với ta chứ?”
“Mọi người đều có khoảng thời gian vui vẻ. So đo quá cũng không tốt. Không phải bây giờ ngươi đang sống rất tốt sao? Ngươi nhìn đi, chính vì thế ngươi mới chờ ta đến. Nói không chừng, người mà ngươi đang chờ chính là ta.”
“Xì! Nói khoác ít thôi. Ta nghe mấy lời ngon ngọt nhiều lắm rồi, ngươi có thể cưới ta không?”
“Không thể!”
“Nếu như ta trẻ lại mấy chục tuổi thì sao?”
“Nhân sinh không có từ “nếu như”, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.”
“Có phải ngươi chê thanh danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564918/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.