Hồng Phất nói: “Tiên sinh, đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể quyết định.”
“Bên trên đã đưa ra mệnh lệnh như thế, chúng ta chỉ có thể thi hành.” Lệnh Hồ Thu chắp tay, bước qua bước lại trong phòng: “Về phần ra tay như thế nào, chúng ta phải suy tính thật cẩn thận. Nếu chúng ta gây ra động tĩnh quá lớn, khiến pháp sư kinh thành nước Tề chú ý, phiền phức sẽ rất lớn đối với chúng ta.”
Hồng Phất nói: “Bây giờ là cơ hội ra tay tốt nhất. Bên cạnh hắn không còn ai, bình thường nói chuyện, giải trí với tiên sinh cũng chẳng phòng bị gì. Chúng ta hạ thuốc hắn trước, sau đó cho hắn dùng Khổ Thần đan, sẽ không gây ra bất cứ động tĩnh gì.”
Nhắc đến việc Ngưu Hữu Đạo hoàn toàn không đề phòng ông ta, xét theo một trình độ nào đó, Ngưu Hữu Đạo tin tưởng ông ta. Bây giờ ông ta lại muốn hạ độc thủ với Ngưu Hữu Đạo, suy bụng ta ra bụng người, Lệnh Hồ Thu ít nhiều có chút áy náy, lắc đầu than nhẹ: “Haiz, lão đệ, ta đành có lỗi với đệ.”
Lúc này, Hồng Tụ bưng chậu rửa mặt đến, nói: “Tiên sinh, rửa mặt đi.” Nói xong, nàng ta đổ nước vào trong chậu.
Lệnh Hồ Thu hỏi: “Hắn còn chưa ra ngoài sao?”
Hồng Tụ đáp: “Hắn vẫn chưa ra ngoài. Thuộc hạ có thể xác định hắn đã qua đêm trong phòng của Quản Phương Nghi.”
Lệnh Hồ Thu nhăn mặt, khóe miệng co quắp: “Tên nhóc này đúng là có nhã hứng. Khẩu vị nặng thật!”
Hồng Tụ, Hồng Phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564917/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.