Bây giờ bà ta không dám gặp mặt Ngưu Hữu Đạo, sợ người ở Kim vương phủ hiểu lầm.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Quản Phương Nghi nhanh chóng ra ngoài, gọi một thuộc hạ đến: “Chúng ta ra ngoài dạo chơi.”
Đợi đến khi leo lên xe ngựa, Quản Phương Nghi lại nói: “Đi cửa hông.”
Tại cửa chính, lão đầu gác cổng chắp tay nói với Ngưu Hữu Đạo: “Để quý khách đợi lâu, không may là Đông gia đã ra ngoài dạo chơi, không ở trong viên.”
Ngưu Hữu Đạo đưa mắt nhìn vào trong, hoài nghi hỏi: “Ngươi vào trong thông báo, sau đó là kết quả này?”
Lão đầu cười nói: “Xin quý khách đừng hiểu lầm, Đông gia đi chủ yếu đều bằng cửa hông. Việc bà ấy đi ra ngoài, lão hủ không biết cũng là chuyện bình thường. Nếu có cần mua bán gì, có thể tìm người khác ở trong viên cũng được.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Việc mua bán của ta chỉ có thể tìm bà ấy. Ngươi hãy cho ta câu trả lời chắc chắn, khi nào thì bà ấy về?”
Lão đầu lắc đầu đáp: “Đông gia đi chơi, mọi người đều biết. Vì thế thật khó xác nhận khi nào bà ấy về.”
“Thôi được rồi, để ta tìm người khác vậy.” Ngưu Hữu Đạo nói xong liền đi thẳng vào trong.
Lão đầu sửng sốt, đành vẫy tay gọi người đến dẫn đường.
Mọi người tiến vào trong viên, ngắm nhìn bốn phía. Cảnh quan trong khu vườn này đúng là tao nhã, cảnh đẹp ý vui, khiến Ngưu Hữu Đạo phải khen một câu: “Hồng Nương đúng là người biết hưởng thụ.”
Lệnh Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564906/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.