Ngụy Trừ đáp: “Thuộc hạ cũng đưa ra câu hỏi này, nhưng hắn chết cũng khăng khăng chỉ có bấy nhiêu. Thuộc hạ không dám hành động thiếu suy nghĩ với hắn.”
Hạo Khải dừng bước, quay lại hỏi: “Ngươi có nói với hắn về Bổn vương hay không?”
Ngụy Trừ đáp: “Thưa có. Hắn nói hắn tuyệt không dám đối nghịch với Vương gia ngài, nhưng hắn vẫn thay đổi lời nói của mình.”
“Bên trong nhất định có điều bất thường. Hắn đang che giấu bổn vương chuyện gì đó.” Hạo Khải tức giận nói.
Đúng lúc này, một Thái giám chạy vào, bẩm báo: “Vương gia, thánh chỉ trong cung đến.”
Mặt Hạo Khải nghiêm lại, không dám chậm trễ, nhanh chóng ra ngoài cửa nghênh đón.
Hạo Khải gặp ba vị Thái giám đến tuyên thánh chỉ trong đình viện, vội hạ lệnh cho mọi người cùng tiếp chỉ.
Thái giám dẫn đầu vội ngăn lại: “Vương gia, là khẩu dụ.”
Hạo Khải vội chắp tay: “Nhi thần cung thính.”
Thái giám truyền chỉ nói: “Vương gia, bệ hạ muốn hỏi Vương gia trước một việc.”
Hạo Khải đáp: “Nhi thần xin biết gì nói nấy.”
Thái giám truyền chỉ đường đường chính chính hỏi: “Bệ hạ hỏi Vương gia, có phải ngài đã phái thuộc hạ ra ngoài điều tra chuyện Bộ tổng quản Bộ Tầm và Ngọc vương phi đến gặp người khác vào hôm qua đúng không?”
Sắc mặt Ngụy Trừ và Hạo Khải đều thay đổi. Hầu kết Hạo Khải tuột lên tuột xuống, cuối cùng chắp tay, khó khăn đáp: “Đúng!”
Thái giám truyền chỉ nói tiếp: “Tốt, bây giờ là khẩu dụ của Bệ hạ, Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564905/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.