Hai mắt Tần Dung hơi híp lại, tại sao lại có cảm giác tên này đang thận trọng từng bước, dười như đang cắt đứt đường sống của Côn Lâm Thụ, chuẩn bị đường lui cho bản thân, đay là đang muốn hạ độc thủ với Côn Lâm Thụ, hai là có mưu đồ khác?
Hồ Thiên Hàn vung tay lên: "Ngươi yên tâm, Huyền Binh Tông của ta sẽ không can dự vào mấy chuyện mổ xẻ của các ngươi, sẽ không ra mặt cho hắn ta, ngươi muốn đánh cứ đánh!"
Tần Dung liếc hắn ta một cái, từ từ nói: "Điều kiện tiên quyết là ngươi sẽ không ở nội cảnh nước Tề làm loạn!" Đã làm người bảo đảm, ở mức độ nào đó lại giúp Hồ Thiên Hàn bù đắp lỗ hỏng, nếu dám ở trong nội cảnh nước Tề làm loạn, Đại Khâu Môn vẫn sẽ ra tay.
Côn Lâm Thụ quay người ra khỏi đình, lại lần nữa đứng song song với Ngưu Hữu Đạo: "Bây giờ có thể đme thực lực thực sự của ngươi ra rồi chứ?"
Ngưu Hữu Đạo: "Ta ra tay không có chừng mực!" Từ từ quay đầu nhìn về phía Lệnh Hồ Thu và Phong Ân Thái: "Đại ca, nhị ca, sinh tử do mệnh, thành bại tại thiên, ta nếu như có chết trong tay đối phương, nhặt xác ta là được, không cần vì ta báo thù!"
Phong Ân Thái và Lệnh Hồ Thu nhìn nhau không nói gì, chúng ta vì ngươi báo thù? Nói đùa cái gì vậy? Chunngs ta có bản lĩnh đó hay sao?
Mí mắt Tần Dung lại giật mạnh một cái, càng ý thức được ẩn ý giết người trong lời nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564885/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.