"Còn dám mạnh miệng, muốn chết!" Côn Lâm Thụ thẹn quá hóa giận, gầm thét một tiếng: "Ta xem ngươi có thể giấu đến khi nào!"
Hai tay vung lên, hai con hỏa long thành hình, thủ thế chờ đợi, muốn tức giận đánh về phía Ngưu Hữu Đạo!
"Khoan đã!" Ngưu Hữu Đạo đột nhiên mở rộng bàn tay quát bảo ngưng lại: "Nếu như người thật sự muốn đánh, thì trước tiên hãy nói rõ, không vạch ra quy định, ta chỉ có thể nhận thua!"
Thế tấn công của hỏa long tạm hoãn, bắt đầu giống như du long lượn vòng quanh người Côn Lâm Thụ, nhiệt độ không ngừng khuếch trương bốn phía.
Côn Lâm Thụ đứng ở trong lửa, lạnh lùng nói: "Có lời thì mau nói, có rắm thì mau thả, đừng có mà trì hoãn!"
"Cái đồ cho thể diện mà không muốn, ngươi cho rằng ta sợ ngươi hay sao!" Ngưu Hữu Đạo chợt giận tím mặt, thanh âm cực lớn, âm vang mạnh mẽ, một tiếng gầm thét giống như sấm sét giữa trời quang, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều chấn động trong lòng.
Hắn đột nhiên bạo phát như vậy, nháy mắt khiến cho bầu không khí ở hiện trường biến đổi!
Mọi người lại nhìn dáng vẻ nổi giận phừng phừng của hắn, với dáng vẻ thấp hèn lúc trước quả thực là như hai người khác nhau!
Mọi ngừoi lúc này mới thực sự ý thức được, người này ban nãy hình như thực sự là cố ý thua cho Côn Lâm Thụ, diễn còn rất giống, vậy mà không nhận ra!
Không ít người âm thầm phấn khở, xem ra thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564884/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.