Lệnh Hồ Thu trầm ngâm nói: “Có lẽ thích hợp. Phương viên hồ Thiên Kính là một trăm dặm, giữa hồ còn có một hòn đảo nhỏ tên là đảo Nguyệt Lượng. Nếu người hữu tâm muốn lấy đồ vào tay, tin tức công khai ra ngoài, người hữu tâm hoàn toàn có thể phái nhân thủ sớm chuẩn bị trước. Phạm vi hồ rất lớn, sau khi lấy được đồ, chạy trốn bằng đường thủy, cũng không dễ dàng xác định được họ sẽ lên bờ ở chỗ nào, và rời đi từ chỗ nào. Nếu như có một số nhân thủ phối hợp đeo mặt nạ, rất khó làm rõ ai là người đã lấy đồ đi, và đi từ đâu.”
Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu: “Như vậy, người tham gia đấu giá ngày mai sẽ không ít. Mưa gió sắp đến rồi. Không biết sẽ có loại người nào tham gia đấu giá.”
Lệnh Hồ Thu nói: “Cũng có thể là các môn phái hạng trung mà thôi. Đại phái chân chính có thể chi phối một nước, muốn chiến mã sẽ trực tiếp thương lượng với triều đình nước Tề, khinh thường làm mấy việc tranh đoạt ta sống ngươi chết này. Nếu đến cạnh tranh, đoán chừng cũng chỉ là chư hầu một phương như Thương Triều Tông.”
“Nói như thế...” Ngưu Hữu Đạo nói thầm một tiếng.
“Cái gì?” Lệnh Hồ Thu hỏi.
Ngưu Hữu Đạo giải thích: “Ý của ta là, bối cảnh thế lực không lớn, một nhà không nuốt nổi mười vạn chiến mã, xem ra phải tách ra đấu giá.”
Lệnh Hồ Thu nói: “Không cần thiết phải quan tâm chuyện này, cứ nhìn xem Hoàng đế bên kia sắp xếp như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564878/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.