Bùi Tam Nương nhìn chằm chằm Ngưu Hữu Đạo đang từ bên ngoài bước vào, hỏi: “Vừa rồi ngươi đang làm gì vậy?”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Ta chờ mãi cũng không thấy tỷ đến. Con người ai mà chẳng muốn tự vệ. Người bên cạnh ta đã bỏ ta mà đi, bây giờ chỉ còn lại người huynh đệ kết bái này, tỷ nói ta còn có thể làm gì?”
“Huynh đệ kết bái của ngươi?” Bùi Tam Nương quay sang nhìn Lệnh Hồ Thu. Đến bây giờ bà mới biết Ngưu Hữu Đạo và Lệnh Hồ Thu là huynh đệ kết bái.
Khóe miệng Lệnh Hồ Thu giật giật vài cái.
Bùi Tam Nương quay lại, lạnh lùng nói: “Ngưu huynh đệ, bệ hạ đồng ý thỉnh cầu của ngươi. Chỉ cần ngươi làm xong mọi việc, ngài ấy sẽ cho ngươi một con đường sống.”
Lệnh Hồ Thu nghe xong liền mừng rỡ, nháy mắt ra hiệu với Ngưu Hữu Đạo.
Ngưu Hữu Đạo đưa tay, ra hiệu mời ngồi, cũng là mời đám người Sài Phi ngồi luôn. Sau khi Bùi Tam Nương ngồi xuống xong, hắn hỏi:
“Tại sao bây giờ tỷ mới đến? Vừa rồi tỷ cũng thấy đấy, nếu tỷ đến chậm một bước, ta xem như đã làm hỏng đồ trước mặt mọi người rồi.”
Bùi Tam Nương nói: “Có một số việc phải thông báo cho sư môn được biết, lại còn phải chuẩn bị thứ mà ngươi muốn.” Bà ta lấy ra một cái bình sứ nhỏ, đưa đến trước mặt Ngưu Hữu Đạo: “Hôm nay sẽ truyền tin tức, buổi đấu giá được định vào buổi sáng ngày mai. Sáng mai sẽ có người của Đại Khẩu môn đến đón ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564877/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.