Lệnh Hồ Thu khẽ thở dài: “Người bình thường sao có thể vận dụng loại nhân vật như Trác Siêu chứ? Nội bộ Tô Chiếu hẳn có bối cảnh quan hệ không nhỏ, ngược lại có thể chống đỡ được sự khiển trách của nội bộ, nếu không, sao nàng ta dám làm như vậy? Chúng ta có thể làm, cũng chỉ có thể báo cáo lại tình hình…”
Ngày hôm sau, cùng với hộ vệ của ba phái đi cùng, Ngưu Hữu Đạo một lần nữa đến cửa hàng Lưu Tiên tông.
Đám người Phan chưởng quỹ nghe Ngưu Hữu Đạo đến, liền bước ra chào hỏi.
Hai bên đến hậu đường, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Có khai ra chưa?”
Phan chưởng quỹ lắc đầu: “Rất mạnh miệng, nói rằng có khai ra cũng không sống được, vì thế chết sống cũng không chịu mở miệng.”
“Đi xem một chút đi.” Ngưu Hữu Đạo khoát tay ra hiệu.
Khi mọi người tiến vào bên trong phòng, chỉ thấy Phan chưởng quỹ giả bị cột vào một thân cây, bị tra tấn rất nhiều, máu me khắp người. Vốn ông ta đã bị trọng thương, bây giờ đã hoàn toàn suy yếu.
Nhìn thấy đám người Ngưu Hữu Đạo, Phan chưởng quỹ cười to lên.
“Đừng gi ết chết, cứ chậm rãi thẩm vấn, tra cho đến khi ông ta chịu mở miệng.” Ngưu Hữu Đạo chỉ nhìn qua một lát, tận mắt xác nhận, sau đó ném lại một câu rồi rời đi.
Sau khi mọi người trở về hậu đường ở cửa hàng, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Người bị nhốt ở cửa hàng Phù Vân tông có khai gì không?”
Tu sĩ Phù Vân tông đi theo đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564818/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.