Viên Cương cũng nằm trong đội ngũ đó, xuất phát còn sớm hơn so với Ngưu Hữu Đạo.
Tu sĩ của ba phái ẩn trong khu rừng cũng đã quá quen thuộc với hình ảnh này, cũng không có liên tưởng gì khác.
Hừng đông, khi ánh mặt trời chiếu xuống, trong một viện tử của Lưu Tiên tông, năm cao thủ của Lưu Tiên tông, Phù Vân tông và Linh Tú sơn đều tập trung ở đây.
Công Tôn Bố đi theo đằng sau Ngưu Hữu Đạo. Lần này, Ngưu Hữu Đạo muốn ông ta đi cùng. Góp mặt còn có năm đệ tử Ngũ Lương sơn, người nào cũng đều mang theo một lồng chim đại bàng trên lưng.
Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu và Hạ Hoa cũng chờ ở đây.
Hai bên chạm mặt, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Mọi người đã chuẩn bị xong chưa?”
Phí Trường Lưu chỉ mười lăm người, nói: “Một trưởng lão của các phái dẫn đội, tất cả đều phải là hảo thủ của ba phái. Người bên phía nước Tề cũng sẽ phối hợp với ngài.”
Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu ra hiệu. Công Tôn Bố gật đầu, để lại hai đệ tử cho Ngưu Hữu Đạo, còn mình thì mang ba người đến trước mặt mười lăm vị cao thủ của ba phái, chắp tay nói: “Chư vị, mời đi theo ta.”
Mười lăm người kia mở to mắt nhìn Ngưu Hữu Đạo rồi lại nhìn Phí Trường Lưu, có chút nghi ngờ.
Phí Trường Lưu hỏi: “Bọn họ phụ trách bảo vệ ngươi, có cần đi theo ngươi không?”
“Không cần đi theo ta đâu.” Ngưu Hữu Đạo nói một câu, sau đó quay sang nhìn đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564799/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.