Huynh đệ với nhau thì dễ nói chuyện hơn. Lệnh Hồ Thu sảng khoái đồng ý, đồng thời cũng ước định hành trình.
Thấy Lệnh Hồ Thu đồng ý một cách dễ dàng trên bàn rượu, Hồng Tụ và Hồng Phất âm thầm nhìn nhau.
Có một số việc trong lòng hai người đều biết rõ, nhưng do nể mặt Lệnh Hồ Thu nên không nói thẳng ra. Chuyện kết bái chẳng qua chỉ là vì chuyện của Đông Quách Hạo Nhiên, đồng thời một câu “nhất định phải được” của Ngưu Hữu Đạo khi nói với hai người bọn họ đã phát huy tác dụng, trong lời nói có ngụ ý không cho thì trở mặt. Người dám giết Yến sử, lời nói của người đó tất nhiên là có phân lượng.
Nhưng thái độ của Ngưu Hữu Đạo cũng không cứng rắn như vậy, vẫn cho tiên sinh bậc thang, chuyển sang thành việc kết bái huynh đệ, thế là tiên sinh đã vui vẻ đồng ý.
Nhưng hai người cũng tin rằng, tiên sinh giao thiệp bốn phía, chỉ cần có người đưa ra lời đề nghị kết bái, tiên sinh cũng sẽ không từ chối, chỉ là trước kia không ai nói mà thôi. Thủ đoạn của vị Đạo gia này vừa mềm dẻo lại cứng rắn, có khả năng bức tiên sinh phải khuất phục.
Thấy vị Đạo gia này ân cần chiêu đãi, chữ “huynh trưởng” cứ treo trên miệng, nở nụ cười dường như vô hại, đúng là đủ nể mặt.
Thế nhưng tình huống lúc đàm phán lại rõ mồn một trước mặt hai người.
Người này nói chưa được vài câu đã trực tiếp đề cập đến chuyện chiến mã. Tiên sinh biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564798/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.