Hải Như Nguyệt nói: “Căn bệnh di truyền hai đời của cha con họ đã được chữa khỏi rồi sao? Ta làm sao cũng không thể tin được?”
Trước khi trị liệu thì ôm hy vọng, bây giờ đã được chữa khỏi, bà ngược lại có cảm giác nằm mơ, không khỏi cảm thấy có phải quá dễ dàng rồi không.
Lê Vô Hoa hiểu tâm trạng của bà: “Chữa căn bệnh này, nói khó không khó, nói không khó cũng khó, còn phải xem có dùng đúng phương pháp hay không. Có thể trùng hợp gặp được người này, chỉ có thể nói mệnh con của người còn chưa đến tuyệt lộ.”
Hải Như Nguyệt nói: “Chúng ta có nên phái một số người đi theo, nói không chừng còn có thể tìm được Quỷ Y trong truyền thuyết.”
Lê Vô Hoa nhìn bà, hiểu được bà đang nghĩ gì, nhưng vẫn có chút không yên lòng: “Quỷ Y là ai chứ? Người cũng đã chú ý nhiều năm như vậy, hẳn cũng phải hiểu rõ chút ít chứ. Phái người theo dõi đệ tử Quỷ Y? Người cảm thấy không có pháp chỉ sư môn, ta dám làm như thế không?”
Ngoài thành, Chu Thuận thấy Minh tiên sinh sắp sửa ra khỏi thành, muốn tiễn thêm vài dặm đường nữa, Minh tiên sinh không chịu.
Chu Thuận đành phải thôi, chắp tay nói: “Tiên sinh đi đường cẩn thận.”
Minh tiên sinh cầm một phong thư trong ngực, đưa cho quản gia: “Vừa rồi ta quên đưa cho Trưởng công chúa. Đây là đơn thuốc điều dưỡng, bảo Trưởng công chúa căn dặn bệnh nhân làm theo. Bút tích của ta không thể để lộ, chỉ cho phép một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564783/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.