“Ngươi!” Thiệu Đăng Vân chỉ vào Nguyễn thị gầm thét: “Ngươi nghĩ rằng ta không dám sao? Dẫn xuống, cùng chặt đầu!”
Thuộc hạ chạy vào làm việc không biết phải làm sao. Thế này là làm khó cho người ta quá rồi!
Chung Dương Húc nói: “Thiệu huynh, cái này rõ ràng là cái bẫy của Ngưu Hữu Đạo, diệt khẩu cũng vô dụng, lúc này diệt khẩu, chuyện vỡ ra tức là bùn dính ở đũng quần, không phải phân cũng thành phân, sau này chỉ dựa vào điểm này, Băng Tuyết các có truy cứu thì cũng không thể giải thích rõ. Biện pháp duy nhất là... chỉ cần huynh có thể khiến lệnh lang đổi lời khai, chuyện có lẽ vẫn có cách xoay chuyển.”. Truyện Xuyên Không
Thực ra gã cũng chỉ nói chút thế thôi, căn bản chẳng ôm hy vọng gì, chuyện đã ồn ào đến mức này, lão đại cũng không phải loại lương thiện gì, giờ lão tam dám tha cho lão đại sao? Giế t chết lão đại còn có đường sống, còn có thể đạt được ước muốn, lựa chọn thế nào còn phải nói nữa sao?
Gã cũng không tin lão nhị do Nguyễn thị sinh ra không biết rõ tình hình, lão nhị còn âm hiểm hơn, nấp phía sau không lộ mặt, một người đổi lời khai đã khó, hai người cùng đổi lời khai thì càng đừng hy vọng.
Nói những điều này cũng chỉ để cho Thiệu Đăng Vân một công đạo, không phải ta không niệm tình xưa mà là trong nhà ngươi giải quyết không được.
Thiệu Đăng Vân như bắt được cọng cỏ cứu mạng, chỉ vào Thiệu Phục Ba tức giận nói: “Có nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564753/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.