"Không có là tốt rồi, ta cũng tin tưởng ngươi sẽ không lỗ m ãng đến như vậy. Mấu chốt hiện tại là, bên phái Băng Tuyết cả đích thực xảy ra chuyện rồi. Có thiên thạch từ trên trời rơi xuống đập vào noie quả Xích Dương Chu sinh trưởng, đồng thời tạp thành tuyết lớn lỡ...."Lê Vô Hoa kể tình huống đại khái trước sau, cuối cùng cố ý nhắc nhở: "Phiên phức chính là, bên phía Kim Châu bên này cũng từng xuất hiện thiên thạch rời xuống, Ngưu Hữu Đạo hết lần này đến lần khác lại ở giữa hai phía khi sự việc xảy ra đi Băng Tuyết các, đều có dính líu với hai phía, mà ngươi vừa lúc lại liên thủ với Thương Triều Tông."
Hải Như Nguyệt nghe thế trong lòng hoảng hốt, chẳng lẽ Ngưu Hữu Đạo thật sự chạy tới Băng Tuyết các làm ra chuyện hái trộm Xích Dương Chu Quả, đây là to gan cỡ nào mới có thể làm ra chuyện như vậy?
Bà thấy hơi nghi ngờ, quả thực Ngưu Hữu Đạo từng âm thầm nói với bà, muốn lấy Xích Dương Chu Quả về cho bà, sau đó đúng là đến Băng Tuyết các, bây giờ Xích Dương Chu Quả bên kia lại xảy ra chuyện.
Có thể tưởng tượng rồi lại cảm thấy không thể nào, đầu tiên Ngưu Hữu Đạo cũng không đưa Xích Dương Chu Quả về cho bà, tiếp đó là, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo không ngốc thì chắc cũng biết, bà nào dám dùng Xích Dương Chu Quả trộm được từ Băng Tuyết các chứ? Muốn chết hay gì!
"Là ai thả ra tiếng gió này hại người?" Hải Như Nguyệt hỏi: "Chẳng lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564745/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.