Mấy người tức thì lao về phía núi tuyết. Ngưu Hữu Đạo bắt lấy cánh tay Viên Cương để được trở lực.
Chưa tới chân núi tuyết đã có tuyết bạt bỗng nhiên từ trong tuyết nhảy ra tập kích.
Quái vật này có lông trắng toàn thân, màu trắng giống như tuyết xung quanh. Thân thể chúng cường tráng như gấu, tư thế lại có phần giống tinh tinh. Đầu chúng mọc lông dài như đầu sói. Răng nanh sắc bén, lực công kích của chúng rất kinh người, nhảy một cái có thể lên cao hai đến ba trượng. Lúc chúng công kích, thái độ hung hãn, hai con ngươi màu trắng lập tức lóe quầng sáng đỏ mơ hồ, khá quái dị.
Quái vật này có màu sắc như tuyết, lại trốn trong tuyết đánh lén, quả thực khó lòng phòng bị.
"Keng keng keng!"
Tiểu Dong đã mở hộp ngọc, lấy một chiếc lục lạc màu trong suốt như băng ngọc từ bên trong ra, tay rung rung vang động.
Tiếng chuông lanh lảnh rất đặc biệt, như có thể thấm vào tim gan người nghe.
Tiếng chuông vừa vang, tuyết bạt lập tức yên tĩnh, dồn dập lùi lại.
Trong một số hang núi, thỉnh thoảng có thủ vệ lộ diện, nhìn thấy lục lạc trong tay tiểu Dong thì không có ý đi ra ngăn cản.
Nhưng cũng không phải bỏ mặc không quan tâm, mà có hai tu sĩ bay tới, đi theo nhóm người.
Mấy người đi dọc theo đường mòn trên núi. Đám tuyết bạt vốn ở trên núi hoặc từ trong hang động chui ra đều tránh ra nhường đường, rất thần kỳ.
Ngưu Hữu Đạo chú ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564704/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.