Hắc Mẫu Đơn không nói gì. Hai người này dường như không hề lo lắng chút nào, chỉ có mình thành ra ngu muội vô tri.
Nàng ta nhụt chí ra khỏi cửa, vừa ra đã thấy đám Đoạn Hổ đi tới.
“Thế nào?” Đoạn Hổ hỏi.
Hắc Mẫu Đơn:
“Cái gì mà như thế nào, không phải vậy thì còn thế nào?”
Ngô Tam Lưỡng:
“Mẫu Đơn, Viên Cương kia thật mãnh. Cô có biết không, hắn ta vừa tìm tới chỗ các gia tộc kia, hầu như tới nhà nào đánh nhà đó.”
“Đánh tới cửa?” Hắc Mẫu Đơn ngạc nhiên.
Đoạn Hổ thổn thức lắc đầu:
“Đạo gia thừa dịp cửa hàng người ta không có người liền cướp sạch. Vị này còn mạnh hơn cả đạo gia, vừa vào cửa đã tay đấm chân đá, đánh người ta phun máu, còn không thèm nói hai lời, giữa ban ngày ban mặt,vừa vào cửa, gặp người liền đánh người ta trọng thương…”
Ba người khẽ bàn luận chuyện vừa rồi. Hắc Mẫu Đơn phát mộng, người ta sợ bắt người sẽ đắc tội với người? Đã thượng cẳng chân hạ cẳng tay luôn rồi!
Nhìn dáng vẻ ba người, nàng ta cũng nhìn ra chút đầu mối. Trước đây nàng ta còn có chút bất mãn với Viên Cương, sau lưng thầm chửi ba tên quái gở, bây giờ thái đội đối với Viên Cương có vẻ thay đổi…
“Chưởng quỹ Sở, khách sạn Thải Hồng bắt người kiểu gì cũng phải có lời giải thích chứ?”
Sảnh khách sạn, vừa nghe tin Ô Thiếu Hoan bị giam, trưởng lão Lệ Quang của Lưu Tiên tông lập tức tìm đến khách sạn, tìm Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564700/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.