"Không sao không sao." Hai người đồng thời khách sáo một tiếng.
Ngưu Hữu Đạo:
“Chưởng quỹ Ngô Không của Thiên Ngọc Môn đúng không?”
Ngô Không ôm quyền:
“Chính phải.”
Ngưu Hữu Đạo:
“Không biết bối phận so với Bạch Diêu ra sao?”
Ngô Không:
“Bạch Diêu là sư huynh của tôi.”
Ngưu Hữu Đạo “à” một tiếng. Lúc này tóc của hắn đã được chải xong, còn Hắc Mẫu Đơn chưa chải đầu thì lui sang bên. Ngưu Hữu Đạo đứng lên, sửa sang y phục xong mới quay người rời bàn trang điểm, chắp tay hành lễ với hai người:
“Tại hạ thất lễ rồi!”
"Không sao không sao." Hai người cười cợt.
Ngưu Hữu Đạo phất tay ra hiệu cho Hắc Mẫu Đơn dâng trà, mời hai vị khách vào chỗ.
Sau khi khách và chủ ngồi xuống, Ngưu Hữu Đạo cười:
“Chưởng quỹ Ngô tìm tới ta, ta còn có thể hiểu được. Tại hạ không qua lại gì với Tố Không của phủ Vạn Động Thiên, không biết chưởng quỹ Cao đến đây có gì chỉ giáo?”
Cao Mộc Lan cười bồi nói:
“Giống như chưởng quỹ Ngô.”
Thực ra không giống nhau. Vốn nàng ta muốn sai người gọi Ngưu Hữu Đạo đến chỗ mình răn dạy, cảnh cáo một phen, thậm chí hạ sát giết thẳng, chấm dứt hậu hoạn. Nhưng nhìn tình hình bây giờ, nàng ta không chắc chắn, thái độ cũng thay đổi.
Ngưu Hữu Đạo “À” một tiếng, lại nhìn về Ngô Không:
“Chưởng quỹ Ngô có gì dặn dò?”
Ngô Không:
“Dặn dò thì không dám, là được lệnh sư môn tới đây truyền lời. Quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564697/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.