Ngưu Hữu Đạo mở bản đồ ra, phân chia khu vực phát tán tin đồn để mấy người kia chọn.
Trong mấy người cũng không có ai kén cá chọn canh, tùy tiện chỉ một khu vực.
“Được, vậy thì định như thế, chia bốn khu vực. Chúng ta đi huyện Cửu Lĩnh phía Bắc, phương thức gặp mặt như cũ.”
Ngưu Hữu Đạo chỉ một vị trí trên bản đồ, lại hỏi:
“Trong các người chọn một ở lại đi cùng ta.”
Đoạn Hổ, Ngô Tam Lưỡng và Lôi Tông Khang hầu như không hẹn mà cùng chỉ Hắc Mẫu Đơn.
Hắc Mẫu Đơn sửng sốt, rồi chợt cười khì một cái.
Ngưu Hữu Đạo không nói gì, có vẻ như cũng nhận định hắn và Hắc Mẫu Đơn có một chân.
Huyện Cầm An, một huyện thành nhỏ. Thành quách cũ nát tắm rửa trong ánh chiều tà dương, khói bếp lượn lờ.
Trong phòng khách sạn, Ngưu Hữu Đạo ngâm trong thùng nước tắm, quay mặt về phía song cửa, nhìn mặt trời ngã về tây. Trên bàn bày một bình rượu, một thanh kiếm như thường lệ.
Ánh nắng hồng hồng lọt vào phòng, chiếu đỏ người trong thùng tắm rửa.
Có tiếng gõ cửa thùng thùng, giọng Hắc Mẫu Đơn vang lên:
“Đạo gia!”
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Đang ngâm nước, không chuyện cần thiết thì quay lại đi.”
Cọt kẹt! Hắc Mẫu Đơn mở cửa đi thẳng vào, vừa đóng cửa lại, tiếng bước chân đã đi tới.
Ngưu Hữu Đạo lấy khăn mặt nhúng nước, hỏi:
“Chuyện gì thì nói đi.”
Hắc Mẫu Đơn tới cạnh bồn tắm nhìn nhìn, phát hiện bị chặn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564673/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.