Thấy Ngưu Hữu Đạo không từ chối, Hắc Mẫu Đơn bèn đi theo.
Mấy người rời phòng, đi tới đằng sau lâm viên, tới bậc thang trước cổng vòm, thủ vệ chỉ cho Ngưu Hữu Đạo và Hắc Mẫu Đơn đi vào.
Viên Phương gãi gãi cổ. Gã bị cản lại, không được vào.
Tòa pháo đài này lỗng lẫy xa hoa, để xây nên một nơi xa hoa như vậy giữa nơi sa mạc thế này, tài lực, vật lực, tuyệt không thể thiếu.
Nhóm người đi qua hoa viên, đi tới một hiên các. Có người mời họ chờ một lát đi vào thông báo cho chủ nhân.
Hắc Mẫu Đơn và chưởng quỹ đều có vẻ hơi câu nệ. Ngưu Hữu Đạo chắp tay chậm rãi nhìn quanh thưởng thức.
Hiên các mái cong, rường cột chạm trổ vô cùng tinh mỹ, Ngưu Hữu Đạo chăm chú nhìn các bức chạm trổ, thậm chí còn đưa tay vẽ theo thử, cân nhắc thử xem thợ thủ công đi đao thế nào. Thứ này như chữ mẫu dùng bút lông viết lên vậy, đủ biết người viết uyển chuyển thế nào.
Chưởng quỹ kia chú ý tới từng cử chỉ của Ngưu Hữu Đạo, thầm nghĩ, tên này như kẻ ngốc ấy.
Chỉ chốc lát sau, mấy thị nữ hộ tống một nữ tử váy phấn hồng từ cuối hành lang đi tới.
Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu liếc qua phản ứng của Hắc Mẫu Đơnv à chưởng quỹ, biết chính chủ đã tới, bèn cẩn thận đánh giá. Người đang tới đúng như Hắc Mẫu Đơn miêu tả, tướng mạo dáng vóc cũng giống, chỉ khác là làn da trắng nõn, chỉ nhíu mày một cái cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564623/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.