Hoàng Húc Thăng không nói gì, song trong bụng lại thầm nghĩ, giờ ngươi đang là sứ thần, vốn không nên làm chuyện này.
Đồng thời, gã cũng đang chờ câu sau của lão. Gã biết lão sẽ không chỉ nói vậy, nhất định còn có chuyện gì khác, nếu không sẽ không gọi mình tới.
Tống Long ngửa mặt lên trời than thở: “Ta biết thân phận của ta làm chuyện này không hợp lý. Nhưng dù sao đây là một chuyện rất tiện tay. Nếu ta không làm, sau này làm sao ăn nói với lão Tam? Lão Tam chỉ có một đứa nhi tử như vậy, nghe nói vị đệ muội kia ngày nào cũng dùng nước mắt rửa mặt, bảo ta gặp nàng ta phải giải thích thế nào? Hoàng huynh, theo dõi chặt Ngưu Hữu Đạo, thấy có cơ hội thích hợp lập tức giải quyết đi!”
Dứt lời, lão đứng dậy, chắp tay với Hoàng Húc Thăng, vái một cái: “Xin nhờ!”
Hoàng Húc Thăng cau mày, cuối cùng vẫn gật đầu: “Ta sẽ tận lực!”
Tống Long cười: “Hoàng huynh yên tâm, chuyện này thành rồi, Tống gia tất sẽ có báo đáp!”
Đúng lúc này, một tùy tùng đi vào, đặt một tấm thiệp mời lên bàn trước mặt Tống Long, bẩm báo: “Sứ thần nước Hàn - Gia Cát Tầm sai người đưa thiệp mời tới, mời đại nhân tới dự tiệc!”
Tống Long nhận thiệp mời, mở ra xem, cau mày: “Chờ tối đến mới mở tiệc, tên nhãi Gia Cát này đang giờ trò gì đây? Bên kia có nói gì không?”
“Không có gì, chỉ nói là một bữa dạ yến phong hoa tuyết nguyệt hôi, bên đó có đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564591/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.