Nghe ý này là không muốn giúp rồi! Ngưu Hữu Đạo từ tốn hỏi: “Chu quản gia có ý gì?”
Chu Thuận khoát tay: “Ta sẽ sắp xếp cho ngươi vào ở trong quán Lưu Phương, ngươi sẽ tự nghĩ biện pháp ra tay!”
Ngưu Hữu Đạo sa sầm mặt: “Bên cạnh lão có nhiều cao thủ như vậy, làm sao ta ra tay được?”
“Chúng ta không thể giúp ngươi. Nhưng bên quán Lưu Phương có người có thể giúp ngươi. Điều còn lại là xem ngươi có nắm được cơ hội không thôi.”
Không bao lâu sau, nhóm người Ngưu Hữu Đạo và Viên Phương được mời ra khỏi phủ Thứ sử, di chuyển sang quán Lưu Phương, Phương Triết cũng được thả ra.
Trong một gian tiểu viện đằng sau quán Lưu Phương, Ngưu Hữu Đạo không nghỉ ngơi chút nào mà lập tức ra mặt bái phỏng khách quý trong quán.
Trong thư phòng Hàn quán, Gia Cát Tầm đang khêu đèn lật xem công văn.
Một gã tùy tùng bước nhanh vào, bẩm báo: “Đại nhân, bên ngoài có một khách mời tên Ngưu Hữu Đạo cầu kiến đại nhân.”
“Ngưu Hữu Đạo?” Gia Cát Tầm ngẩng đầu nghi ngờ hỏi: “Người nào?”
Gã tùy tùng giải thich: “Trước đó đại nhân từng gặp rồi, là người từ Yến quán đi ra. Có lẽ đại nhân từng nghe đến thân phận của họ rồi.”
“Ồ!” Gia Cát Tầm hứng thú. Y là sứ thần ngoại giao mà, đi ngoại giao tức là ra ngoài lui tới để kết giao vì lợi ích quốc gia. Y bèn đặt sách trong tay xuống, cười ha hả nói: “Mau mời vào!”
Chốc lát sau, khách và chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564590/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.