Dù sao Lam Nhược Đình cũng không phải kẻ noog cạn, cũng là người có lòng thao lược, ứng phó trong hoàn cảnh này rất thành thạo điêu luyện, chỉ là không am hiểu sở trường của Ngưu Hữu Đạo thôi. Luận về bày mưu tính kế việc quân chính, Ngưu Hữu Đạo chạy dài không bằng lão.
Năng lực của Ngưu Hữu Đạo không rõ ràng, không thể nói rõ được. Lần này bàn luận, Lam Nhược Đình có thể nói rõ lợi hại trong việc quân chính khiến cho Phượng Lăng Ba nghe xong phải gật đầu suy nghĩ sâu sắc. Dù Ngưu Hữu Đạo có nói tới trời đất điên đảo, hoa ở đầy mồm, cũng khó mà khiến cho Phượng Lăng Ba gật đầu tán thành. Sự khác biệt giữa hai người rất rõ ràng.
Đương nhiên, Ngưu Hữu Đạo cũng không muốn cái danh tiếng này, hắn ta quen ẩn mình rồi.
Tiếp xúc một lúc, Phượng Lăng Ba rất thưởng thức Lam Nhược Đình, song phương bàn luận rất vui vẻ. Việc hôn nhân của Thương Triều Tông và Phượng Nhược Nam không tiện kéo dài lêu, chọn lấy ngày tốt gần nhất, là ba ngày sau!
- Tiểu Vương ra mắt nhạc phụ đại nhân, ra mắt nhạc mẫu đại nhân!
Trong ngoài tất cả đã nói chuyện xong, một nhóm người tụ tập ở chính sảnh lần nữa, ngay trước mặt của mọi người, Thương Triều Tông chắp tay hành lễ vãn bối, nói với Phượng Lăng Ba và Bành Ngọc Lan ngồi ghế trên.
Đứng bên cạnh xem lễ, Thương Thục Thanh thấy ca ca như vậy, hai mắt đã đẫm lệ, cảm thấy uất ức cho ca ca. Nghĩ tới cha mẹ, nếu cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293209/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.