Nàng ta nói vậy, Ngưu Hữu Đạo cũng kệ, chuyện kết hôn của nữ nhân ngươi muốn không lấy là không lấy được à? Nàng ta đang bị giữ chặt không nhúc nhích được, hắn bèn đi tới, kinh ngạc hỏi:
- Vì sao Tướng quân lại nói vậy? Trên đời này còn có ai là nam nhân đỉnh thiên lập địa hơn vương gia ta sao?
Chỉ một câu, dìm hết nam nhân trong thiên hạ xuống, cả đám nam nhân ở đây rất không cam tâm nhưng cũng biết không thể coi lời này là thật. Phượng Lăng Ba giật giật khóe miệng, thầm nghĩ, ngươi muốn tô hoa cho Thương Triều Tông kệ ngươi, nhưng có cần phải dìm người khác thế không?
Câu nói này, ngay cả mình cũng còn khinh bỉ bản thân, Ngưu Hữu Đạo đâu buồn quan tâm nam nhân khác gĩ gì.
- Nói láo!
PHượng Nhược Nam thô lỗ chửi hắn khiến cho Bành Ngọc Lan khá lúng túng. Tuy nàng ta là nữ tướng quân nhưng cũng là nữ nhi trong nhà, là nữ nhi của bà đó.
Ngưu Hữu Đạo mặc kệ nàng ta thô lỗ, có phải hắn cưới đâu, chỉ lớn tiếng chất vấn:
- Tướng quân đã từng gặp vương gia nhà ta chưa, hiểu biết về vương gia nhà ta bao nhiêu? Nếu chưa từng thì hà cớ gì lại kết luận vương gia nhà ta là bọn chuột nhắt tham sống sợ chết?
- Ta muốn gặp y làm gì? Bảo y cút được bao xa thì cút, tốt nhất là đừng để ta nhìn thấy, bằng không nhất định một thương đâm chết! Còn cẩu tặc nhà ngươi nữa, đồ cẩu tặc táng tận thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293190/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.